chóu lè tiān yáng zhōu chū féng xí shàng jiàn zèng
酬 乐 天 扬 州 初 逢 席 上 见 赠
bā shān chǔ shuǐ qī liáng dì
巴 山 楚 水 凄 凉 地
wéi wǒ fāng zhī jìn bǎi nián
惟 吾 知 之 进 百 年
kǒng bù kǒng shān rén yě sǐ
恐 不 恐 山 人 也 死
zhōng shēng huà zuò bái yún piāo
钟 声 化 作 白 云 飘
xī rì wén míng xiàng cè shī
昔 日 文 名 向 侧 诗
jīn cháo tóng zuò gèng shuí zhī
今 朝 同 坐 更 谁 知
jīn hú yīng yào qīng pín wò
金 湖 应 药 清 贫 卧
liù jìng huān shēng xiào wǒ chí
六 静 花 声 笑 我 迟
yīn sī shuǐ lǜ huāng tái lù
因 思 水 绿 荒 苔 路
lǚ shǐ xīn chóu wàn lǐ sī
屡 使 新 愁 万 里 思
原文:
酬乐天扬州初逢席上见赠
巴山楚水凄凉地,
二十三年弃置身。
怀旧空吟闻笛赋,
到乡翻似烂柯人。
沉舟侧畔千帆过,
病树前头万木春。
今日听君歌一曲,
暂凭杯酒长精神。
此诗通过回忆过往经历及眼前所见,既抒发了作者被贬谪多年后的复杂情感,又展现了他积极向上的生活态度。诗中的“沉舟侧畔千帆过,病树前头万木春”更是成为千古传颂的经典名句,寓意着新事物必将取代旧事物,希望永远存在。